Home / Blog / My Sharing About Life / Bóng đá và những bài học thay đổi cuộc đời

Bóng đá và những bài học thay đổi cuộc đời

Tôi có một niềm đam mê đặc biệt với bóng đá, nhưng tôi cũng không ngờ bóng đá lại ảnh hưởng đến những quyết định trọng đại trong cuộc đời tôi đến như vậy.

Tôi biết chơi bóng đá từ những năm cấp 2, tôi yêu thích môn thể thao này bởi nó không những giúp tôi rèn luyện thể chất, sự khéo léo, mà còn đòi hỏi tinh thần đồng đội ở mức cao nhất để đạt được chiến thắng. Tôi có một sở thích kỳ lạ là luôn muốn được khoác áo số 10 trong bất cứ đội bóng nào mình thi đấu, bởi với tôi đó là số áo có ảnh hưởng nhất trên sân, giống như là “nhìn khả năng của cầu thủ số 10 trong một đội bóng có thể biết cả đội đó như thế nào”.

Quyết định đầu tiên liên quan đến bóng đá là khi tôi chọn trường cấp 3. Nhờ kết quả thi tốt nghiệp cấp 2 tốt, nên tôi đứng đầu danh sách học sinh vào trường cấp 3 gần nhà. Khi này tôi cũng đồng thời nhận được thông báo trúng tuyển trường chuyên Lê Hồng Phong ở thành phố. Tôi đứng giữa 2 lựa chọn, thật lòng mà nói việc học ở đâu không quan trọng, nên việc đi học trường gần nhà là thuận tiện nhất, lại vừa được học chung với đám bạn thân cấp 2 lên. Nhưng cuối cùng tôi chọn lên thành phố học, cách nhà hơn 20km, rời xa đám bạn cũ và học ở một môi trường mới khắc nghiệt hơn. Lý do mà tôi đưa ra quyết định lúc đó, bây giờ nghe có vẻ nực cười, nhưng đó đúng là suy nghĩ của một thanh niên 16 tuổi: “lên trường chuyên học vì ở trường chuyên có cơ sở vật chất tốt hơn, tôi có thể vào đội tuyển bóng đá của trường mà ít có sự cạnh tranh hơn, vì hầu hết các bạn đều lo học cả”. Đến bây giờ tôi vẫn còn cảm thấy buồn cười khi nghĩ về quyết định đó, nhưng nó chính là quyết định quan trọng đầu tiên ảnh hưởng đến sự nghiệp của tôi sau này. Nhờ được rèn luyện trong một môi trường học tập khắc nghiệt với sự cạnh tranh cao mà tôi tập được khả năng tự học, sự tập trung và một ý chí quyết tâm vượt qua thử thách. Chính tinh thần này đã giúp tôi vượt qua được những khó khăn sau này trong cuộc sống và kinh doanh. Hơn thế nữa, lựa chọn này cũng giúp tôi thực hiện được ước mơ thưở niên thiếu của mình, đó là khoác áo số 10 của đội tuyển  trường đi thi đấu giải cấp thành phố.

Những đội bóng tôi khoác áo và số 10 yêu thích

Ở trường cấp 3 của tôi, hàng năm đều có giải bóng đá của trường, các lớp sẽ thi đấu với nhau để chọn ra đội vô địch toàn trường. Và với một người có đam mê lớn với bóng đá, khao khát lúc đó của tôi chính là được 1 lần vô địch giải đấu này. Lớp của tôi cũng có năng lực, nhưng năm lớp 10 và 11 đều bị loại ngay vòng đầu. Và đến năm lớp 12 thì tôi chỉ còn một cơ hội cuối cùng để thực hiện ước mơ, nhưng hầu hết các bạn trong đội bóng lớp đều đã nản chí sau 2 năm liền không qua nổi vòng đầu tiên, lại thêm áp lực cho kỳ thi đại học phía trước, nên hầu hết đều không muốn tham gia. Tôi có thể lựa chọn gia nhập vào đội của lớp vô địch năm ngoái, vốn có một số bạn cùng trong đội tuyển trường. Nhưng rốt cuộc, tôi lại làm một điều khá điên rồ, đó là đi năn nỉ từng thành viên trong lớp thi đấu, và sẵn sàng hy sinh một số quyền lợi của mình cho các bạn. Có bạn muốn mặc áo số 10, tôi nhường áo. Có bạn muốn làm đội trưởng, tôi để bạn làm. Có bạn muốn đá ở vị trí tấn công sở trường của tôi, tôi nhường vị trí. Tôi đã làm tất cả những gì có thể để tập hợp được đội bóng, giúp các bạn được tinh thần thoải mái nhất để vào giải. Và phép lạ xảy ra khi đội bóng của tôi giành chiến thắng từng trận một để trở thành nhà vô địch của trường. Riêng tôi được giữ lại cờ vô địch như một sự ghi nhận, đến giờ tôi vẫn trân quý treo ở 1 góc nhỏ trong phòng như  một sự tự hào. 2 bài học mà tôi nhận được, một là chỉ cần mình đủ khao khát và quyết tâm thì sẽ tìm ra được hướng giải quyết cho mọi khó khăn & vấn đề; thứ hai, đó là để hiện thực hóa một mục tiêu lớn, cần phải hy sinh quyền lợi cá nhân của mình để đặt lợi ích của cả team lên đầu. Trải nghiệm quý giá này giúp tôi có niềm tin vào bản thân để áp dụng vào sự nghiệp kinh doanh hiện tại, bởi rất nhiều lần đứng ở vị trí lãnh đạo, tôi cũng hy sinh những quyền lợi cá nhân cho mục tiêu phát triển tổ chức.

Cờ vô địch giải bóng đá năm cấp 3 mà tôi còn giữ lại

Thời sinh viên, tôi còn tham gia cuộc thi thể thao điện tử quốc gia ở bộ môn bóng đá. Cũng như khi thi đấu ở ngoài đời, mỗi khi bước vào giải đấu tôi đều đặt mục tiêu vô địch, nhưng trong hầu hết các cuộc thi, tôi đều bị loại trong những vòng đầu tiên. Vô địch một giải đấu tầm cỡ quốc gia, đó là một thử thách lớn, đặc biệt là tôi phải đối đầu với những game thủ chuyên nghiệp, được đầu tư và tập luyện bài bản. Tuy nhiên tôi nhận thấy khi thử thách càng lớn, nó càng kích thích con người phát triển để đạt được tiềm năng tối đa. Trong lần cuối cùng tham dự giải đấu WCG (World Cyber Game) khu vực miền Nam, rút kinh nghiệm từ các lần thất bại trước, để có được sự chuẩn bị tốt nhất, tôi đã dành thời gian đều đặn hàng ngày để thi đấu cọ xát với các game thủ chuyên nghiệp, đồng thời tôi bỏ tiền túi để sắm một bộ máy tính mới với cấu hình tương tự máy tính sẽ tham gia đấu giải. Và cuối cùng, nhờ nỗ lực và cộng thêm một chút may mắn, tôi trở thành nhà vô địch giải đấu phong trào toàn miền Nam, sau đó nhận được một vài lời mời để thi đấu cho các đội chuyên nghiệp để chinh phục mục tiêu quốc gia & thế giới. Một bài học nữa mà tôi nhận được, đó là đằng sau ánh hào quang của một nhà vô địch, đó là sự khổ luyện và rút ra bài học trong mỗi thất bại để liên tục hoàn thiện bản thân. Tôi cũng nhận thấy vai trò quan trọng của việc tập luyện một cách nghiêm túc, tập luyện càng giống thực tế bao nhiêu thì khi vào thực tiễn lại thuận lợi bấy nhiêu, “thao trường đổ mồ hôi thì chiến trường ít đổ máu”. Nhờ trải nghiệm này, mà khi xây dựng doanh nghiệp cho mình, thay vì tìm những con đường tắt để có thể giúp mình phất lên nhanh chóng, tôi tập trung vào việc xây dựng những thói quen nhỏ hàng ngày cho bản thân và nhóm làm việc; chính những thói quen nhỏ được lặp đi lặp lại một cách đều đặn mà sau một vài năm “tích tiểu thành đại”, nó trở thành những thành quả lớn mà không một con đường tắt nào có thể giúp tôi đến được.

Vô địch giải đấu thể thao điện tử

Trong sự nghiệp quần đùi áo số bán chuyên nghiệp của tôi, có 2 nốt trầm khiến tôi gần như phải từ bỏ đam mê bóng đá, đó là 2 lần chấn thương phải lên bàn mổ. Đó có thể là những kỷ niệm đáng quên nhất, bởi nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe và khiến tôi phải bỏ bóng đá trong một khoảng thời gian. Nhưng ngẫm đi ngẫm lại, đôi khi cuộc đời lấy của mình thứ gì đó đáng giá, thì cũng sẽ trả lại cho mình một thứ đáng giá tương tự theo những cách khác nhau.

Năm 18 tuổi, trong một lần chơi bóng đá phong trào cho lớp của một anh bạn cấp 2 cũ, tôi bị gãy gần lìa ngón chân cái bên trái trong 1 pha tranh chấp bóng. Điều đáng nói là thường tôi luôn mang giày để bảo vệ đôi chân của mình, nhưng vì chủ quan bởi trận đấu phong trào nên tôi lại để chân trần. Tôi cũng không tưởng tượng được một pha tranh chấp đơn giản lại gây hậu quả nghiêm trọng như vậy. Nhưng bạn biết không, trong cái ngày xui rủi đó, cô bạn bí thư lớp của anh bạn cũ cũng đi xem bóng đá, sau đó đến bệnh viên thăm tôi. Đó cũng là ngày đầu tiên mà tôi và bà xã gặp nhau…

Đến năm 23 tuổi, tôi bị đứt dây chằng gối trong một pha tăng tốc trên sân bóng mà không có bất kỳ ai va chạm. Tôi một lần nữa lên bàn mổ và bác sĩ khuyên tôi nên từ giã môn bóng đá. Lần chấn thương này còn nghiêm trọng hơn lần trước và khiến tôi phải nghỉ ở nhà một thời gian để hồi phục. Nhưng cũng nhờ giai đoạn sống chậm này mà tôi có thời gian định hướng lại sự nghiệp, và tìm thấy được định hướng kinh doanh mà tôi xác định đó là sự nghiệp lâu dài của mình.

Tôi gọi đây là niềm đam mê bất tận

2 lần chấn thương nghiêm trọng vì chơi bóng đá, 1 lần giúp tôi tìm thấy người bạn đời, 1 lần giúp tôi tìm thấy sự nghiệp cuộc đời. Tôi lại cảm thấy mình là một người may mắn hơn hết thảy, bởi nếu không nhờ 2 biến cố đó có lẽ tôi chẳng bao giờ được như bây giờ. Một bài học lớn mà tôi nhận được sau những biến cố này, đó là luôn tin tưởng vào tương lai tươi sáng, cũng như học được cách nhìn thấy cơ hội trong mỗi khó khăn. Tôi hiểu rằng cuộc sống luôn có 2 mặt, nếu như tôi có thể bình thản và hạnh phúc đón nhận những điều tốt lành, thì tôi cũng sẽ đón nhận những khó khăn với cùng tâm thế đó.

Sau tất cả, những bài học cuộc sống giúp tôi có một sự nghiệp như mong đợi và người bạn đời kề vai sát cánh

Tôi có đọc được rằng, khi một người đi hết chặng đường đời, người ta không hối tiếc về những điều đã làm, mà sẽ hối tiếc vì những điều mình muốn làm, cần phải làm nhưng lại chưa thực hiện nó. Tôi đã trải qua nửa đầu tiên của cuộc đời, có những vinh quang nhưng cũng có lắm sai lầm, nhưng điều thực sự khiến tôi hạnh phúc, đó là tôi luôn sống và theo đuổi những điều mình đam mê và mong muốn thực hiện. Có thể đam mê của bạn khác với của tôi, hoặc bạn có thể thấy đam mê của tôi chẳng giống ai. Không sao cả. Tôi khuyến khích bạn hãy sống & theo đuổi đam mê của chính bạn, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, hãy tìm cách thực hiện nó. Tôi chúc bạn luôn mạnh mẽ và gặp nhiều may mắn trên con đường phía trước.

 

Check Also

Chọn kiếm tiền khó để có sự nghiệp dài lâu

“Ở VN mình, kiếm tiền nhỏ quá dễ, vậy nên nhiều người cứ nghĩ kiếm ...

Loading Facebook Comments ...

Leave a Reply

Your email address will not be published.